Điễn đàn Đại học Phân tích 5 - ĐH Công Nghiệp TP.HCM



Join the forum, it's quick and easy

Điễn đàn Đại học Phân tích 5 - ĐH Công Nghiệp TP.HCM

Điễn đàn Đại học Phân tích 5 - ĐH Công Nghiệp TP.HCM

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Điễn đàn Đại học Phân tích 5 - ĐH Công Nghiệp TP.HCM

Latest topics

» help me help me help me
by maivthang Fri Mar 13, 2015 3:50 am

» Hyperchem bản crack và chem office v11 2008 của thầy Hải
by huuluong0814119 Thu Oct 10, 2013 11:10 pm

» gợi ý cách giải tin học ứng dụng nè
by thehd7 Thu Sep 12, 2013 4:35 pm

» game đánh bài online cực vui! tải miễn phí phiên bản 1.0.7
by like9x Sat Dec 01, 2012 9:21 am

» skygaarden-game trồng cây trên mây phiên bản mới cực kì thú vị
by like9x Fri Nov 30, 2012 2:30 pm

» myfish - game thiên đường cá online
by thuthuy Tue Oct 09, 2012 4:00 pm

» tải miễn phí game đánh bải vegas cực hấp dẫn
by thuthuy Tue Oct 09, 2012 3:14 pm

» PHIÊN BẢN MỚI NHẤT GAME MYZOO CỰC HOT !!!!
by thuthuy Mon Oct 08, 2012 4:49 pm

» phiên bản mới 1.2.6 game khu vườn địa đàng
by thuthuy Mon Oct 08, 2012 4:22 pm

» TẢI MIỄN PHÍ GAME KHU VƯỜN ĐỊA ĐÀNG CHO DẾ YÊU!
by thuthuy Sat Oct 06, 2012 11:02 am

» Anh Văn Chuyên Ngành Hóa
by boy_daknong Sun Sep 16, 2012 1:02 am

» Báo cáo thực hành hóa lý ^^
by boy_daknong Sun Sep 16, 2012 12:54 am

» TÀI LIỆU CHƯƠNG 1 MÔN PHÂN TÍCH SẮC KÝ ĐÂY......
by boy_daknong Sun Sep 16, 2012 12:51 am

» làm luận văn thuê
by love_keyofheart Fri Sep 14, 2012 11:20 pm

» viec lam ban thoi gian
by love_keyofheart Fri Sep 14, 2012 11:18 pm


    Có là tình cờ khi tôi yêu em với tình yêu như tôi đã từng dành cho cô ấy, nhưng sao em không là con gái để tôi không cảm thấy ghê tởm chính mình ...

    namkt
    namkt
    Kiến sơ sinh
    Kiến sơ sinh


    Tổng số bài gửi : 31
    PT Points : 72
    Thanks : 8
    Join date : 21/04/2010
    Age : 33
    Đến từ : kon tum

    Có là tình cờ khi tôi yêu em với tình yêu như tôi đã từng dành cho cô ấy, nhưng sao em không là con gái để tôi không cảm thấy ghê tởm chính mình ... Empty Có là tình cờ khi tôi yêu em với tình yêu như tôi đã từng dành cho cô ấy, nhưng sao em không là con gái để tôi không cảm thấy ghê tởm chính mình ...

    Bài gửi by namkt Sun Jul 03, 2011 3:32 pm

    SAO EM KHÔNG LÀ CON GÁI ?

    Author: khánh123
    Ratting: 16+
    Category: romance (ex : gay, les)
    Sumary: Có là tình cờ khi tôi yêu em với tình yêu như tôi đã từng dành cho cô ấy, nhưng sao em không là con gái để tôi không cảm thấy ghê tởm chính mình ...



    Gần đây tôi có cảm giác mình bị ai đó theo dõi, lúc nào cũng có cảm giác một đôi mắt dán sau lưng mình nhưng cứ hễ tôi quay lưng lại thì cảm giác đó không còn.

    _Quái lạ - tôi nói với Sơn thằng bạn đang ngồi kế bên mình- tao cứ cảm thấy có ai đó đang ngó sau lưng tao vậy ?

    _Học đi ông- trong lớp này người ta lo ngó thầy chứ ai đâu ngó cái lưng mày

    _uhm

    Tôi ậm ừ rồi ngó lên bảng xem thầy đang viết ngữ pháp tiếng Anh.

    _Mặc kệ - tôi nói thầm trong lòng

    Tan buổi học, thằng Sơn chạy về trước để kịp đón nhỏ bạn gái nó còn tôi loay hoay với cái xe đạp cà tịch cà tàng của mình. Không hiểu sao hôm nay nó dở chứng dây sên tuột ra ngoài .

    _Xe bị sao vậy em ?

    Nghe tiếng hỏi tôi ngó lên nhận ra đây là một anh bạn ngồi cuối lớp, sở dĩ tôi nhận ra ngay trong số ba mươi người trong lớp Anh văn đó vì anh là người học khá nhất lớp. Anh rất hay thường xuyên phát biểu trong lớp cũng như được thầy mời lên đọc bài cho cả lớp nghe .

    _Xe em bị tuột sên - Tôi đáp

    _Tay em dơ cả rồi kìa, phía trước có chỗ sửa xe, vào đó đi em.

    Anh nói rồi chỉ tay về phía trước. Tôi nhìn theo thì thấy đúng là có chỗ sửa xe thật nhưng nghĩ tới số tiền chỉ còn vỏn vẹn năm nghìn đồng trong túi như hiện tại tôi lại e ngại không muốn. Chưa kịp từ chối thì tôi đã thấy anh dắt xe của tôi đi lăm lăm tới đó tôi đành phải đi theo dù trong bụng cứ gõ lô tô mãi .

    Anh nói gì đó với gã sửa xe mà tôi ko nghe rõ rồi quay lại nhìn tôi cười :

    _Trong thời gian chờ sửa xe anh em mình uống miếng nước đi em

    _Nhưng ..

    Tôi ngần ngừ mãi thì anh nói

    _Anh mời

    Không từ chối được tôi đành đáp :

    _Dạ

    Tôi líu ríu đi theo anh, cách đó vài căn nhà có một tiệm cà phê. Sau khi tôi yên vị ngồi đối diện với anh thì anh đã gọi tiếp viên :

    _Em ơi, cho anh hai ly cà phê...à quên, em uống gì ?

    _Em uống trà được rồi anh à

    _Ở đây cà phê cũng khá lắm em, đừng uống trà, thử cà phê nhé.

    Nói rồi ko đợi tôi đáp anh liền kêu :

    _Cho anh hai tách cà phê, sữa, đường để riêng tự bỏ.

    _Da - cô tiếp viên đáp rồi vào trong

    Tôi lại thấy anh cười với tôi , nụ cười của anh thật ấm

    Phút chốc cô tiếp viên đã bưng ra hai tách cà phê .

    _Anh chỉ uống đen thôi còn em thích đường hay sữa thì tự bỏ vào nhé

    _Da - tôi đáp, rồi liền bỏ vào hai muỗng sữa khuấy lên

    _Xe em hư hơi nặng, lúc nãy người sửa xe nói với anh như thế nên có lẽ đợi sửa hơi lâu đó

    Nghe nói thế tôi hốt hoảng trong lòng vì chỉ năm nghìn đồng thì làm sao đủ :

    _Nhưng chỉ bị tuột sên thôi mà anh

    _Ừ nhưng ngoài tuột sên ra còn mấy cái cũng hư hại lắm

    _Em

    Tôi xụ mặt ko nói tiếp . Dường như anh hiểu ý liền nói :

    _Lúc nãy anh lỡ nói họ sửa cả nên ..nếu em ko đủ tiền thì anh cho em mượn vậy

    _...

    _Sao em im lặng thế ? thấy tôi im lặng anh hỏi

    _Dạ, anh không quen biết gì em nhiều mà như thế thì ...

    Anh bật cười :

    _Có gì đâu, chẳng phải chúng ta cùng học chung một lớp đó sao. Kể như anh và em quen biết rồi đó thôi

    _Da ..tôi gật gù đáp - Vậy anh cho em mượn tiền nhé, bữa sau đi học em sẽ trả

    _Được rồi em, từ từ trả cũng được mà. À, anh tên Phong chắc em biết rồi ,còn em tên gì ?

    _Em tên Hoài ạ

    _Cái gì Hoài ?

    _Nguyễn Võ Thanh Hoài

    _Ồ, cũng Nguyễn Võ sao ...-Anh lẩm bẩm trong miệng làm tôi có cảm giác lạ

    _Sao thế anh, tên em kỳ lắm sao?

    _Không ..không có gì chỉ là em rất giống một người anh đã quen, giống đên cái họ cũng giống nên anh thấy hơi lạ đó mà

    _Ồ thé sao, thế bạn anh tên gì ?

    _Nguyễn Võ Thanh Hà

    _Thanh Hà là tên con gái mà anh, cũng họ Nguyễn Võ với em tiếc là em ko có chị em gái nào cả

    _Ừ, có lẽ chỉ là trùng họ mà thôi .

    Nói rồi tôi thấy anh nhấp môi uống cà phê rồi ngồi thừ người như chìm vào một khoảng lặng riêng mình. Tôi cũng lặng im uống tách cà phê của mình.

    Được một hồi tôi lên tiếng phá đi khoảng lặng này :

    _Anh Phong này, em không thấy anh lấy xe vậy. Chỗ gửi xe họ chỉ giữ tới chín giờ thôi à

    _Không, anh ko đi xe máy. Khi nào anh về anh gọi tài xế đến đón .

    _Anh có xe hơi lẫn tài xế riêng nữa à ?- Hỏi xong câu này tự dưng tôi thấy mình vô duyên lạ, người ta nói rõ ràng thế còn hỏi lại nữa

    _Ừ - anh lại cười

    Không hiểu sao tôi thích nhìn thấy nụ cười anh, ko biết anh có biết bản thân mình có một nụ cười quyến rũ thế nào đâu.

    _Em học anh văn trong lớp thấy thế nào ?Tiếp thu tốt chứ ?

    _Dạ tàm tạm anh à. Mà trong lớp em thấy anh học siêu thật. Anh nói chuyện với thầy cứ như gió đó.

    Anh lại cười cười.

    _Đâu có gì đâu em, anh học còn yếu lắm. Chỉ khá phần giao tiếp do có thời gian anh từng ở nước ngoài chứ về ngữ pháp thì anh dở lắm.

    _Em thấy anh phát âm rất chuẩn, còn hơn cả thấy

    _Em khen anh quá ha ha ...

    Thấy anh cười sàng khoái tôi cũng cười theo

    _Bữa nào rảnh anh dạy em tập nói nhé

    _Ừ, cũng được

    Nghe anh đáp thế tôi vui vui vì đúng là tôi kém phần nói tiếng Anh này, trong lớp hầu như tôi toàn tránh những lúc nói bằng tiếng Anh, chỉ khi thầy giáo chỉ định còn không thì cứ như con gà ngậm thóc, cạy cũng không ra.
    Nghĩ thế tôi chợt thấy giữa tôi và anh dường như cởi mở hơn so với lúc đầu

    _À, em uống cà phê đợi anh chút nhé

    _Dạ

    Tôi đáp xong đã thấy anh đi ra ngoài mà ko hiểu anh đi đâu.

    Cà phê ở đây ngon thật , chẳng mấy chốc tôi đã uống cạn tách cà phê vừa lúc anh quay trở lại

    _Anh ra ngoaig gọi điện thoại chút, cà phê ngon chứ em

    _Ngon lắm anh - tôi nói mà hơi ngượng vì tách cà phê ráo trọi của mình .

    _Chắc xe em sửa xong rồi đấy, chúng ta ra đó thôi

    _Dạ

    Tôi lại tất tả theo anh và hơi ngạc nhiên khi anh ko kêu tính tiền nhưng rồi tôi ngoái lại bàn mới thấy anh đã để sẵn tờ năm mươi nghìn dằn dưới đĩa rồi .

    Gã sửa xe giao tôi chiếc xe với nụ cười toe nhìn phát ghét, tôi liền hỏi :

    _Bao nhiêu vậy anh ?

    _Anh đó trả hết rồi nhóc

    Nghe vậy tôi liền quay qua hỏi :

    _Anh Phong trả hồi nào mà em ko biết vậy,mà hết bao nhiêu lận anh ?

    _Hai mươi ngàn đồng thôi em

    Nghe vậy tôi lẩm nhẩm số tiền đó trong miệng để nhớ mà ko hay anh ấy nháy nháy mắt với gã sửa xe.
    Tôi liền ngôi lên xe chào tạm biệt anh vừa lúc một chiếc xe hơi đen bóng bẩy dừng lại .

    Rốt cuộc người đi trước lại là anh .
    Tôi cũng vội đạp xe vì đã quá chín rưỡi rồi
    Có điều lúc ấy dường như tôi đã nghe tiếng gã sửa xe nói :

    _Hóa ra thằng nhóc chứ ko phải là con gái

    Thật lạ ....




    Bữa sau vào lớp tôi tìm anh định trả anh số tiền anh đã cho tôi mượn nhưng anh vắng mặt. Bữa sau nữa tôi cũng không thấy anh. Cái xe đạp của tôi từ bữa đó không còn trục trặc gì nữa, tôi cứ cảm giác như chiếc xe đó được hóa phép như mới vậy .

    Nó chạy rất ngon lành .

    Và anh đã vắng mặt cả tuần sau đó nên tôi ko thể trả lại số tiền cho anh, vì điều đó mà tôi cứ bứt rứt mãi nhưng rồi đến một ngày ...

    _Hoài, bưng ly cà phê này đến bàn số sáu

    Bà chủ the thé ra lệnh, tôi vội vã lấy khay bưng ly cà phê đến vội. Khi đến nói suýt nữa tôi đã làm rơi cái khay vì ngạc nhiên. Người khách mà tôi phải phục vụ không ai khác chính là anh .

    _Ồ anh Phong

    _Hoài, chào em ...sao em lại ở đây ?

    Tôi nhe răng cười khì :

    _Em làm ở đây mà

    Vừa lúc đó có một cô gái bước vào ghế ngồi đối diện anh, chưa ngồi được bao lâu cô ấy đã lên tiếng với giọng điệu kể cả :

    _Bồi, cho chị một ly cam ép, nhớ là cho bốn muỗng đường thôi nhé

    _Dạ vâng, quý khách

    Nói rồi tôi cúi đầu chào anh rồi đi vội vào chỗ lấy nước vừa đi vừa nghĩ "bốn muỗng đường thôi à, hai muỗng là đã ngọt rồi mà .."
    Chẳng mấy chốc tôi đem đến ly cam ép bốn muống ấy. Quay đi tôi còn nghe tiếng õng ẹo của cô ta với anh mà phát ghét.

    Tôi vốn ghét dạng con gái như vậy mà .


    Mười hai giờ đêm tôi lấy xe ra về thì gặp anh. Anh chặn xe tôi lại nói :

    _Hoài , anh em mình nói chuyện chút đi

    _Dạ ..nhưng giờ khuya quá anh, em lại phải về nhà rồi .

    _À..ừ anh chỉ muốn hỏi em làm ở đây lâu chưa thôi

    _Em làm ở đây cũng gần đây thôi anh.

    _Ừ

    Anh đáp rồi ngần ngừ nói tiếp :

    _Anh thấy em làm việc cực quá, sao không kiếm việc khác mà làm ?

    Tôi cười và thầm cảm ơn anh quan tâm :

    _Em quen rồi anh à. Chỉ có ba, năm bảy từ bốn giờ đến mười hai giờ thôi mà

    _Ừ, thôi khuya rôi, em vê đi. Cẩn thận nhé

    _Hì cảm ơn anh Phong lo cho em, em - con trai mà, lo gì .

    Thôi em chào anh nhé, có dịp anh ghé đây uống cà phê nhé, cà phê ở đây cũng ngon lắm anh .

    Nói rồi tôi chào anh lần nữa và chạy xe về nhà


    Hai bữa sau tôi lại gặp anh nhưng lần này anh chỉ đi một mình. Lúc đầu tôi cứ nghĩ anh đang đợi ai nhưng mãi vẫn thấy anh ngồi một mình. Anh không uống cà phê mà uống bia.Quán đông, tôi mải lo chạy từ bàn này qua bàn khác nên ko chú ý đến anh lắm mãi đến khi bà chủ kêu tôi đến bàn nơi anh ngồi tôi mới hay anh đã uống say.

    _Hoài ... em ngồi uống với anh đi

    Dáng điệu anh lè nhè là tôi biết anh say lắm rồi nhưng tôi thấy lạ vì không nghĩ người như anh sẽ có lúc say như thế này

    _Anh Phong, anh say rồi...

    Tôi mới định lay anh thì anh đã đổ gục xuống bàn làm tôi giật cả mình.
    Làm sao đây, bỏ anh lại thì tôi không nỡ nhưng tình cảnh này tôi không biết phải làm sao. Sắp đến mười hai giờ quán đóng cửa rồi .Nghĩ một hồi tôi vội ra nói cùng bà chủ :

    _Uống hơn nữa két thì say là đúng rồi nhưng hóa đơn hắn phải làm sao ?

    Nghe bà ấy nói tôi mới nhớ ra còn vụ tiền bạc này nữa. Hơn nữa két bia ngót nghét cả trăm ngàn chứ ít đâu, tôi lại ko có đủ chừng ấy . Nghĩ ngợi một lát tôi vội nói :

    _Cô cứ ghi sổ đi cô, người này con biết \, con bảo đảm không quỵt cô đâu

    Bà ta nghĩ một hồi rôi nói :

    _Ừ đành vậy thôi, mày bảo đám nhé. sao tao ghét mấy cái dzụ xỉn nằm một chỗ như thế này quá

    _Dạ mười hai giờ con cũng xin về tiện con đưa anh ta đi luôn cô à

    _ừ về đi

    Nói rồi tôi vội đi ngay chỉ sợ bà ta đổi ý vì bà ấy là rất hay thay đỗi suy nghĩ của mình .

    Cũng may nhà trọ tôi cũng ở gần đây nên không khó khăn lắm khi đưa anh về nơi tôi \. Cũng bởi tôi không biết nhà anh ở đâu, anh lại không mang theo điện thoại nên chỉ có nước này. Chiếc xe mô tô của anh lẫn chiếc xe đạp của tôi gửi lại quán. Nhờ vậy nên khi tôi đưa anh đi bà chủ chi liếc ngang một cái rồi thôi .

    Phòng trọ của tôi khá nhỏ hẹp tuy nhiên cũng sáng sủa và gọn vì tôi là đứa ưa gọn gàng.

    Thở phào một cái sau khi đặt anh nằm ngay ngắn xuống tấm chiếu trải trên nền tôi như trút đi gánh năng trên vai. Vốn là tôi nhỏ con và ốm nên khi dìu anh đi bộ về nhà là tôi đã phải gồng cả người mình \.
    Rửa mặt , tắm qua loa tôi liền vào phòng thấy anh vẫn nằm đó ngủ.
    Đắp cho anh cái chăn rồi tôi cũng ngả người nằm kế bên, mệt mỏi, trong phút chốc tôi cũng mơ màng .

    Trong giấc mơ không hiểu sao tôi thấy anh ôm tôi gọi tên ai đó và.................hôn tôi thắm thiết ...
    Một giấc mơ lạ lùng .
    Nắng nhảy nhót cười đùa trên khung cửa phòng rồi rượt đuổi nhau tán loạn. Có con nắng nhảy vào mắt anh hấp háy khiến anh khó chịu.

    _Chú Tư, kéo màn lại dùm tôi !

    Phong nói nhưng mắt anh vẫn nhắm.
    Nắng vẫn còn lẩn quẩn .

    Một lúc sau, anh vẫn cảm thấy nắng rọi vào người và rồi cố mở con mắt ra anh mới giật mình vì hiện tại anh đang ở trong một căn phòng rất lạ. Đây không phải là nhà mình. Phong liền ngồi dậy nhìn xung quanh, đập vào mắt anh là Hoài đang co ro nằm sát tường, dáng điệu cứ như một con tôm cong người nằm đó. Phong đã hiểu ra được lý do vì sao anh ở đây.

    Nhưng thay vì ngồi dậy anh lại thừ ra nhìn Hoài. Không dễ có dịp anh quan sát Hoài gần như thế này. Làn da trắng mịn, mái tóc đen nhánh dài che một bên trán, thân hình nhỏ gọn như một cô gái và hơn thế nữa Hoài rất giống Thanh Hà, người bạn gái cũ của anh. Ngay buổi đầu nhìn thấy Hoài dắt xe đi vào trường anh đã ngạc nhiên đến sửng sốt. Lúc ấy anh đến trường thăm Danh một người bạn dạy anh văn tại đó để rồi từ phút đó anh không thể nào rời mắt khỏi Hoài. Tìm hiểu mãi cuối cùng anh cũng đăng ký học chung lớp vào Hoài dù là với anh tiếng Anh chỉ là ngôn ngữ thứ hai sau tiếng mẹ đẻ.
    Danh cũng từng nói với anh :

    _Lúc dạy lớp này tao cũng ngạc nhiên vì không nghĩ lại có một người dáng vấp giống Thanh Hà đến thế nhưng theo tao biết Thanh Hà làm gì có em trai nào, cả em họ cũng không

    _Đó là con trai à ?

    _Trời đất, mày không tin sao, thử nghe giọng nói là biết à - Danh trợn mắt nhìn anh rồi nói tiếp - Nhưng thằng nhóc đẹp trai quá mày nhỉ, tao để ý thấy toàn bộ con gái trong lớp cứ đều khoái nó có điều thằng nhóc ít nói lắm, lại lầm lầm lỳ lỳ, chết nỗi như thế lại càng thu hút .

    _Vậy à - anh nói như hờ hững nhưng mọi điều Danh kể anh đều chú ý

    _Đến tao, là đàn ông mà tao cũng thích nó

    _Gì , mày điên à - Nghe Danh nói mà anh thấy lạ tai quá

    _Ha ha tao đùa ấy mà - Danh vỗ vào vai anh mấy cái, anh vẫn khó chịu khi nghe điều đó, vẫn biết Danh chỉ đùa nhưng không hiểu sao anh không thích Danh đùa như thế.

    Giờ đây anh phân vân nhìn Hoài, rõ ràng Hoài là một cậu nhóc nhưng sao lại khiến anh lúc nào cũng quan tâm và nghĩ ngợi như thế. Nhiều lúc anh tự dỗ mình vì Hoài giống Thanh Hà nhưng cái sự giống đó có là gì khi tình cảm anh dành cho Hà là tình cảm trai gái còn với Hoài thì là gì. Hay anh đang tìm cho mình một hình bóng giống Hà để lấp đi nỗi đau trong tim.

    Thanh Hà đã không còn hiện diện trên đời nhưng trước mặt anh lại có một Hoài bằng xương bằng thịt và Hoài lại giống Hà .Vén một bên tóc Hoài sang một bên , anh sợ những sợi tóc đâm vào khuôn mặt cậu nhóc nhưng rồi bàn tay anh không rời ra được. Sao khuôn mặt Hoài xinh thế này, sao mái tóc Hoài mềm thế này và cả làn môi nữa. Trong lòng Phong chợt dâng lên một nỗi thèm được hôn lên khuôn mặt đó và rồi anh cúi xuống ...

    Trời ạ, anh vội lắc đầu mấy cái cho cái suy nghĩ lẩn thẩn trong đầu bay đi

    _Phong, mày điên à, hãy nhớ Hoài là một cậu nhóc chứ không phải là một cô nhóc. Mày đang làm cái quái gì thế này .

    Tự nói rồi anh vội bước ra khỏi phòng như một kẻ đang chạy trốn, đi qua được vài căn phòng thì trước mắt anh thấy hai chữ WC, một cứu cánh mà anh đang cần. Vào wc anh vội dội lên đầu ba bốn gáo nước. Nhìn mình trong gương anh thấy như anh không còn là anh nữa .

    _Phong ơi, mày điên rồi.



    Tôi uể oải tỉnh dậy, vươn hai vai rồi vặn mình mấy cái cho thật tỉnh ,chợt tôi nhớ ra chuyện ngày hôm qua. Chỗ trống bên cạnh tôi như chưa từng có sự hiện diện của anh. Không phải mơ nhưng tôi biết chắc là ngày hôm qua tôi đã đưa anh về đây nhưng anh ấy đâu rồi ?
    Nhìn quanh quất phòng, đập vào mắt tôi là một mảnh giấy nhỏ trên bàn với vài dòng chữ :

    "Hoài,
    Anh làm phiền em nhiều quá. Anh có việc cần giải quyết nên không thể đợi em dậy và cảm ơn em nên anh đành đi trước
    Thông cảm cho anh
    Bảo trọng "

    Như vậy cũng được, tôi gật gù hiểu rồi đứng dậy đi ra khỏi phòng làm vệ sinh sáng. Nói là sáng nhưng cũng hơn mười giờ rồi. Thực ra đây cũng là thói quen của tôi vì làm việc khuya nên sớm dậy trễ, việc học của tôi lại vào buổi chiều nên cũng đỡ phần nào.
    Vệ sinh xong vào phòng chưa được bao lâu tôi đã nghe tiếng gõ cửa. Khi ra mở tôi không khỏi ngạc nhiên khi thấy chị hay đưa mì ở tiệm mì Huỳnh Ký đến mang theo hai tô mì nóng hổi :

    _Em đâu có kêu mì đâu chị ?

    _Có anh kia kêu mang hai tô mì đến đây mà cậu, cậu có phải là cậu Hoài không ?

    Hoài ngạc nhiên nhưng vẫn xác nhận :

    _Em là Hoài đây

    _Vậy thì đúng rồi, hồi tám giờ anh đó lại tiệm tui đặt mì cho cậu đó, đã trả tiền rồi, anh ấy còn đặt mì trong cả tháng nữa. Từ mai tui sẽ mang mì qua cho cậu.

    Đặt hai tô mì lên bàn chị ta lại tiếp tục nói :

    _Anh ta dặn kỹ lắm, phải đúng mười giờ mang qua , mì phải thật nóng nữa. Người đó là anh trai cậu đó hả. Vừa ga lăng, hào phóng lại đẹp trai nữa há .

    Không khó để tôi nhận ra anh ta là ai nhưng trong lòng tôi dưng có cảm giác khó chịu. Chị đem mì đã ra khỏi phòng, nhìn hai tô mì nóng hổi Hoài nhận ra cái bao tử của mình đang đánh trống .

    _Thôi kệ, ăn cái đã rồi tính sau.

    Hai tô mì lần lượt chui vào cái bao tử rỗng đó và lấp đầy nó. Lâu lắm tôi mới có được bữa ra trò, bình thường có bao giờ ăn mì Huỳnh Ký đâu, tiền bạc đâu cho phép tôi xơi những tô mì hơn ba bốn chục ngàn đồng như thế này. Chợt tôi nghĩ đến ngoại ở quê, có lẽ cả đời ngoại cũng chưa từng ăn món mì ngon thế, có dịp mình sẽ mua cho ngoại ăn mới được .

    Buổi chiều, từ trường đại học tôi chạy thẳng đến trường dạy anh văn. Vào lớp tôi chú ý đến chỗ bàn cuối nhưng chiếc bàn ấy vẫn bỏ trống. Phong vẫn không đến lớp nhưng thật lạ là từ bữa uống cà phê với anh ấy đến nay Hoài không còn cảm giác bị theo dõi trong lớp nữa. Cảm giác ấy cũng vắng từ lúc anh không đến lớp.

    Tối, đang ôn bài chợt tôi nghe tiếng xe mô tô ấm ầm bên ngoài, được một chốc tôi nghe tiếng gõ cửa phòng mình. Người gõ cửa chính là Phong .Anh đến với tay xách, tay mang nào là nước ngọt, đậu phộng, chả lụa, bánh mì, vịt quay ... làm tôi ngạc nhiên :

    _Anh Phong ghé chơi

    _Ừ, chào em, anh mang chút đồ đến cho em

    _Anh cần gì làm vậy, lúc sáng cũng đã mua mì cho em rồi.

    _Em đừng ngại, chỉ là anh muốn cảm ơn em đã lo cho anh ngày hôm qua đó mà

    _Có gì đâu anh

    Hoài cười

    _Ừ, nhưng cảm ơn suông thì anh ngại nên ...thấy em ở một mình như vầy nên anh mua mấy thứ này cho em thôi

    _Em nhận nhưng lần sau anh Phong đừng vậy nữa nhé dù gì em cũng còn thiếu tiền anh nữa mà

    _Trời, anh có đòi nợ em đâu vả lại không bao nhiêu mà

    _Không bao nhiêu nhưng đã là em mượn nên em cũng muốn trả anh nè

    Nói rồi tôii móc túi tờ hai chục ngàn đưa Phong, Phong ngần ngừ nhưng cũng cầm lấy. "cậu nhóc đúng là rạch ròi quá.." anh cười với ý nghĩ đó nhưng không nói ra.

    _Hôm qua chắc em vất vả lắm ?

    _Hì, nào giờ em không nghĩ người như anh Phong lại có lúc say đến gục như thế, phải nói hôm qua anh làm em mệt đừ người, nhìn tướng anh em đâu có nghĩ anh nặng thế nào đâu

    _Tại em nhỏ con quá đó mà - Phong cười trêu Hoài

    _Không đâu, em chỉ có ốm thôi à, em cao 1m68 gần 1m7 đó anh

    Phong phì cười khi thấy điệu bộ cậu nhóc phân minh với mình

    _Vậy thì em phải ráng ăn nhiều lên chứ nhỏ con quá có ngày ...

    _Có ngày sao chứ, anh đừng có dọa em

    _Có ngày anh vật cho chết chứ sao _ Nói xong Phong cười sảng khoái

    _Hừm, anh nói nghe ngon nhỉ, có dám cùng em vật tay không nào ?

    _Em thách anh đó à, chỉ sợ anh làm tay em đau thôi - Phong nheo mắt nhìn Hoài

    _Thử xem - Hoài giương mắt thách thức

    Thế là tay đối tay, mặt đối mặt, Phong cứ cười thầm trong miệng vì anh nắm chắc phần thắng. Gì chứ cái trò này với anh không lạ và cũng chưa khi nào Phong thua khi đấu với ai. Sở dĩ anh tự tin thế vì anh thường luyện cổ tay và vai mình mỗi ngày lại còn hay đi tập tạ nữa. Nhìn Hoài lúc này đang khổ sở tìm cách vật tay mình Phong cười nhưng lại "thương" thằng nhóc.

    _Thằng nhóc háo thắng thật .
    Gần mười lăm phút thằng nhóc vẫn không chịu thua, nhìn những giọt mồ hôi nhễu trên mặt Hoài mà Phong muốn dùng khăn lau nó đi nhưng anh cố ghìm cái ý muốn đó lại.

    _Chịu thua đi nhóc, em không đấu lại anh đâu

    Tôi bặm môi không nói dồn sức kiềng tay anh xuống

    "Sao khó thế này, bàn tay gì mà cứng như thép vậy" Tôi nghĩ thầm trong đầu, nơi cổ tay tôi cảm giác đau đáu hiện dần lên, gương mặt nhễu mồ hồi và một màu hồng lan tỏa . Vì đang cố sức nên tôi ko nhận ra Phong mãi chăm chú ngó mình với ánh mắt thật lạ .

    _Sao thằng nhóc dễ thương đến vậy ?

    Phong tự nói mình như thế, lẽ ra anh chỉ cần cố sức một chút vật tay Hoài xuống là xong nhưng anh muốn xem Hoài háo thắng đến đâu để rồi khi nhìn khuôn mặt hồng hào của thằng nhóc anh lại chần chừ tay.

    _Em thua

    Tôi tự động rút lui trước vì biết có đến đâu cũng không thể thắng nổi anh chưa nói cánh tay đau nhừ, máu dồn về một chỗ nghe nhưn nhức . Dù vậy tôi vẫn im không dám nhận mình đau thế mà tinh ý Phong đã nhận ra điều đó .Anh lật cánh tay Hoài ra nhìn nhìn rồi nói, trong giọng nói dường như có chút xót xa :

    _Em đau lắm phải không ? Anh xin lỗi, nếu biết sẽ làm tay em thế này thì ...

    Nói tới đây Phong im bặt, vì chính anh nhận ra trong lời nói của mình với Hoài tựa như lời người yêu nói với nhau . Phong liền khỏa lấp :

    _Thì anh cho em thua ngay từ đầu ha ha ...

    Nghe thế, tôi liền xụ mặt quay lưng vào tường điệu bộ giận cứ như một cố gái điệu bộ ấy đến chinh tôi cũng không hay.
    Nhìn tôi mà Phong dở khóc dở cười không biết vì làm sao, chả lẽ anh phải an ủi Hoài nhưng an ủi cách nào đây. Nào giờ anh chỉ biết an ủi con gái còn an ủi con trai thì chưa từng.
    Phải làm sao ? Anh nghĩ thà anh đứng trước đám đông phát biểu còn không bối rối như trong trường hợp này chợt Phong nhìn thấy túi đồ ăn của mình , một ý nghĩ nảy ra trong anh .

    _Trời ơi, nãy giờ anh quên con vịt quay này, phải ăn ngay lúc nóng mới ngon .

    ...

    Hoài vẫn im lặng
    Anh tới thêm câu nữa

    _Nước mắm đổ tràn lan hết rồi, Hoài ơi em có chén đũa không để anh bỏ đồ ăn ra

    Nghe tới câu nước mắm đổ ra tôi liền quay lại vì sợ rằng đổ hết thì lấy đâu chấm chưa kể dây dưa ra cả phòng mà tôi thì chúa ghét điều đó .

    Tôi vội đứng dậy bước ra khỏi phòng, chẳng mấy chốc tôi vào nhanh trên tay có một cái dĩa , hai cái chén kèm hai đôi đũa .Không đưa cho Phong , tôi liền nhanh nhẹn bỏ thịt quay ra dĩa, trút nước mắm ra lẫn với dưa leo , nấm, ớt .

    _Anh Phong ăn đi

    _Em cứ ăn , anh ăn rồi

    _Em cũng ăn rồi nhưng bây giờ phải làm sao. Món này đâu để lâu được, sang ngày mai là hư hết rồi .

    _Vậy thì bỏ

    Tôi trợn mắt nhìn Phong vì không ngờ anh nỏi chứ bỏ dễ dàng vậy. Con vịt quay này cả trăm mấy chục ngàn chứ ít đâu.
    "Cậu nhóc tiếc của đây" Phong cười thầm. "Để xem cậu nhóc xử lý sao "

    _Phải chi nhà chủ có tủ lạnh em còn để nhờ chứ vậy mà bỏ thì uổng lắm anh

    Phong im không nói gì rồi thích thú nhìn Hoài đang cầm đũa lên và bắt đầu ăn .

    _Vịt quay ngon quá, anh mua ở đâu thế ?

    _Anh mua ở nhà hàng Ái Hoa

    _Mua con vịt mà phải vào nhà hàng lận sao anh ?

    _Anh có việc bàn bạc ở nhà hàng đó nên khi về tiện mua luôn

    "Ông này dư tiền thật " Tôi nghĩ trong đầu nhưng rồi món vịt quá hấp dẫn nên nó thu hút tôi hơn là nói chuyện với Phong .

    Phong dứng dậy thôi không nhìn Hoài vì anh sợ nếu nhìn Hoài sẽ ngại anh mà không ăn. Anh chuyển hướng nhìn chung quanh phòng . Căn phòng chỉ vỏn vẹn mười mét vuông nằm trên một lầu nhà có cầu thang riêng đi lên .Phòng của Hoài nằm ngoài cùng ,có một cửa sổ thông ra ngoài nên căn phòng lúc nào cũng sáng ấm áp chứ không tối lạnh. Trong phòng đồ đạc không nhiều ngoài một tủ vải chứa quần áo gối mền, một thanh treo quần áo, một chiếc bàn vuông thấp vừa là bàn học vừa là bàn ăn cùng góc phòng là mảnh chiếu nhỏ xếp gọn gẽ.

    Thật đơn giản .

    Trước nay Phong tự thấy mình là người sống đơn giản nhưng đơn giản như Hoài lần đầu tiên anh mới thấy. Chợt nhiên trong anh dấy lên suy nghĩ muốn biết thêm về Hoài, cha mẹ Hoài ở đâu, Hoài đang học gì và sao lại sống một mình ở đây ..có rất nhiều điều anh muốn biết và Hoài như một bức tranh đậm màu khiến anh từng bước muốn tìm hiểu... Từ từ vậy .

    Nghĩ rồi anh quay lại nhìn Hoài " Thằng nhóc có sức ăn thật, mới đó hơn nữa con vịt quay rồi " Chính thế anh lại thấy vui vui chợt anh nghĩ đến cái tay đau lúc nãy anh liền nói :

    _Anh ra ngoài chút nha Hoài

    Không đợi Hoài đồng ý Phong đã quay ra khỏi phòng .

    Lúc này tôi vẫn ngồi "măm măm" vịt quay . "Sao ăn hoài không thấy no vậy kà ? "
    Con vịt cứ dần dần mất đi từng bộ phận, từ cánh, đến thân, đùi , cổ...bây giờ chỉ còn mỗi hai cái chân. Tôi nhìn rồi ngó xuống cái bụng căng ứ của mình.

    _Không ăn nữa . Mà anh Phong đi đâu thế không biết, nãy giờ mà vẫn chưa thấy về .

    Nghĩ rồi tôi bắt đầu dọn dẹp mọi thứ. Cũng may chả lụa, đậu phộng, nước ngọt, bánh mì có thể để ngày mai chứ không thì ... làm sao ăn cho hết . Tôi lại là đứa tiếc của nữa nên từ "bỏ " không bao giờ nằm trong tự điển của mình .
    Đem chén đũa trả lại cho nhà chủ xong khi lên phòng tôi đã thấy Phong ở đó rồi . Định hỏi lúc nãy anh đi đâu mà lâu thế thì anh đã nắm lấy tay tôi làm tôi giật mình :

    _Anh làm gì vậy ?

    Rồi tôi trố mắt ra khi thấy trên tay Phong là một bịch đựng cao dán lẫn thuốc kem. Nhìn Phong mở nắp hộp Salonpas mà tôi cảm động. "Ra là anh ấy đi ra ngoài mua thuốc cho mình , ủa mà gần đây đâu có tiệm thuốc nào, lúc nãy anh ấy lại đi bộ nữa, ko lẽ anh ấy lội bộ ra đến đầu hẻm bên kia sao ? " Nghĩ là thế nhưng tôi không nói mà lặng lẽ nhìn anh. Anh đang bôi thuốc lên chỗ máu tụ rồi xoa đều một cách dịu dàng. Đang ngoan ngoãn chợt tôi rụt tay về làm Phong bất ngờ:

    _Em tự bôi thuốc được rồi

    Hành động rụt tay của Hoài làm Phong sực tỉnh ra "mày đang làm gì đó Phong, mày không nhận ra mày đang làm những điều rất ư lố bịch và kỳ cục sao ?
    Nhìn Phong thừ người ra tôi chợt cảm thấy có lỗi "Anh ấy mua và xức thuốc cho mình thôi mà "

    Sợ Phong buồn tôi vội nắm lấy cánh tay mà lúc nãy Phong xức thuốc rồi phân bua :

    _Em xin lỗi, tại em không quen bị nắm tay ....ơ ..

    Hoài đâu biết khi Hoài nắm tay Phong vội vã phân bua là lúc Phong cảm giác như có luồng điện xuyên qua người anh. Dường như lúc này mọi thứ đều bất động xung quanh anh, chỉ có Hoài là hiện hữu, chỉ có Hoài là sống động và chỉ có Hoài thôi, bất giác anh đưa cánh tay lên vuốt nhẹ má Hoài. Cánh tay Phong nóng hổi nặng nề nhưng lại rất nhẹ nhàng từ tốn ...

    "Sao em lại mịn màng thế này ?
    Sao em lại dịu mát đến vậy ? ..."

    "Anh làm sao thế ? "Tôi hỏi nhưng sao lúc này mọi âm thanh đều như tê liệt vậy, không chỉ thế đến tôi cũng không thể nào cục cựa được

    "Sao anh ấy lại nhìn mình như vậy ?

    Trời ạ, anh ấy lại còn vuốt má mình nữa ? Sao kỳ cục vậy nè ..."

    (còn tiếp)
    namkt
    namkt
    Kiến sơ sinh
    Kiến sơ sinh


    Tổng số bài gửi : 31
    PT Points : 72
    Thanks : 8
    Join date : 21/04/2010
    Age : 33
    Đến từ : kon tum

    Có là tình cờ khi tôi yêu em với tình yêu như tôi đã từng dành cho cô ấy, nhưng sao em không là con gái để tôi không cảm thấy ghê tởm chính mình ... Empty Re: Có là tình cờ khi tôi yêu em với tình yêu như tôi đã từng dành cho cô ấy, nhưng sao em không là con gái để tôi không cảm thấy ghê tởm chính mình ...

    Bài gửi by namkt Sun Jul 03, 2011 3:34 pm

    ai thấy hay vui lòng lên mạng xem tiếp
    nói lun là tui không phải Gay,nhưng............đời mà.....biết đâu đc
    hj

      Hôm nay: Sun Apr 28, 2024 3:10 am